Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010

Buồn vui- Nghề dạy học

BUỒN- VUI-NGHỀ DẠY HỌC








Một kỷ niệm có thật diễn ra trong cuộc đời dạy học của BachDuong, nhân dịp chào mừng ngày nhà giáo Việt nam, cũng là kỷ niệm 30 năm phấn đấu và trưởng thành của BachDuong trong nghề dạy học, niềm vui có nhiều, xong nỗi buồn thì cũng không ít, nhưng đây là kỷ niệm làm BachDuong ấn tượng nhất, xúc động nhất, Bạch Dương xin chia sẻ cùng bạn đọc vnweblogs. Cám ơn sự quan tâm của các bạn đọc gần xa.







Năm 1979, tốt nghiệp trường sư phẠm, tôi nhận quyết định về dạy học ở một trường phổ thông do tổ chức liên hợp quốc tài trợ và xây dựng. Trường gồm 32 lớp, với đội ngũ hơn 100 giáo viên và hơn 1000 học sinh. Bộ môn tôi phụ trách là môn hóa học , nhưng vì thiếu giáo viên, tôi kiêm thêm dạy cả môn vật lý. Học sinh lớp cuối cấp thường là lớn tuổi và hay nghịch ngợm, có em chỉ kém tôi 4 tuổi.Vì là giáo viên trẻ mới ra trường nên tôi không tránh khỏi việc đôi lúc bị một số em học sinh nam trêu chọc mặc dù tôi đã cố gắng tỏ ra đạo mạo và hết sức nghiêm khắc trong quá trình lên lớp.



Cho đến một hôm. Hôm đó tôi có một tiết dạy duy nhất ở một lớp cuối cấp, tiết thứ năm, cuối giờ học, tôi nhận được mảnh giấy :"Cô ơi! Em yêu cô! -Mảnh giấy được để ngay trong cặp sách của tôi từ khi nào? Nét chữ của một học sinh nam! Tôi đoán chắc là như thế. Đầu óc tôi quay cuồng, cảm giác bị xúc phạm bởi một học sinh hỗn láo, xấc xược, đêm đó tôi không sao ngủ được. Tôi quyết định tìm cho ra thủ phạm và sẽ cho "nó "một bài học.Tôi mong chóng đến ngày tôi lại có giờ ở lớp đó, thời gian trôi vô cùng chậm, và rồi , ngày ấy đã đến.



Bước vào lớp, với vẻ mặt và giọng nói "lạnh như băng", tôi đọc lệnh :"Làm bài kiểm tra 15 phút", Cả lớp ngơ ngác và chấp hành nghiêm túc, đề bài tôi ra không khó, ( chỉ có cách đó học sinh mới viết được nhanh, viết nhiều , và tôi sẽ thuận lợi trong việc truy tìm thủ phạm của mảnh giấy làm tôi mất ăn, mất ngủ).



Chiều hôm đó, sau khi loại bỏ số bài của 22 em nữ, tôi trải toàn bộ số bài còn lại lên bàn, một tay cầm mảnh giấy so sánh, đối chiếu, xăm soi...



Nhưng ! Tự nhiên từ trong sâu thẳm đáy lòng, tôi có cảm giác như ai đó đang nhắc nhở :" Cô đang làm gì vậy? Cô đang có hành động của một kẻ tiểu nhân chứ không phải là việc làm của một con người cao thượng, việc làm đó chỉ dành cho nhưng kẻ thấp hèn, không hợp với cô- một cô giáo! Nên chăng hãy dừng lại trước khi việc làm đó xảy ra, kẻo sau này cô sẽ hối tiếc về những gì cô đã nghĩ, sẽ làm! Sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định rất nhanh: Tôi đốt mảnh giấy và thầm nghĩ:Hãy coi đó là một "tai nạn nghề nghiệp".



Nhưng để chiến thắng "cái tôi" không phải là dễ, sau đó là những chuỗi ngày đấu tranh giữa điều "muốn biết " và những điều"không cần biết", tác giả hỗn láo của mảnh giấy kia vẫn cứ ám ảnh trong tôi. Nhưng rồi tôi trấn tĩnh lại và thầm nhủ" không thèm chấp!"



Tôi vẫn lên lớp với thái độ bình thường như trước, tôi giải thích với học sinh là bài kiểm tra hôm trước chỉ là đánh giá chất lượng tiếp thu kiến thức nên cô không chấm!Thời gian dần trôi và câu chuyện "mảnh giấy "cũng trôi vào dĩ vãng.



Bốn năm sau, ngày 20-11, như thường lệ, tôi nhận được nhiều thư, bưu thiếp của học sinh gửi tặng, nhưng rồi tôi hoa mắt khi đọc được một tấm bưu thiếp với nội dung:"Thưa cô! Có lẽ bây giờ cô vẫn chưa biết người học trò đã viết mảnh giấy hỗn láo với cô cách đây bốn năm là ai. Em hiểu là cô không cần biết. Từ sau khi em viết mảnh giấy và trộm nhét vào cặp cô, em muốn thử xem cô phẫn nộ đến mức nào! (một hành động hết sức dai dột của trẻ con) , rồi em nhận được thái độ" không thèm chấp" của cô, em đã hối hận rất nhiều. Nhưng ngày đó em không đủ can đảm để xin lỗi cô, giờ đây em đã trưởng thành, em đã là học sinh năm thứ ba của một trường đại học, em thành thật xin lỗi cô và mong cô tha thứ, cô đã dạy cho em bài học về sự đúng mực trong quan hệ Thầy-trò,giá trị của lẽ phải , và đặc biệt là lòng vị tha, sự độ lượng của một tấm lòng nhân hậu.Nhân ngày 20-11, em kính chúc cô mạnh khỏe và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống. Em cám ơn cô".Cuối thư em hẹn hè về sẽ đến thăm tôi. Nhưng hè đó, tôi đã ra nước ngoài dạy học suốt cho đến nay.Chúng tôi mất liên lạc từ đó.



Sau khi hoàn thành nhiệm vụ ở nước ngoài, tôi về tiếp tục công tác ở Hà Nôi, một thứ bảy trong tháng 11-2009, tôi nhận được tin nhắn từ một số điện thoại, em giới thiệu đã từng là học sinh cũ của tôi, muốn được đến thăm nếu tôi đồng ý, tôi chấp nhận và hẹn giờ.Đúng 8g30 phút sáng, sau hồi chuông , tôi ra mở cửa, trước mắt tôi là một người đàn ông cao lớn, dáng vẻ đầy tự tin, em gật đầu cúi chào và sau đó giới thiệu Họ và tên, niên khóa học do tôi dạy bộ môn trước đây, lục tìm trong trí nhớ, tôi không ngờ cậu học trò có đôi mắt sáng, tiếp thu nhanh nhưng cũng nghịch ngợm không kém ngồi ở đầu bàn cuối lớp giờ đây đã thay đổi cả về vóc dáng đến phong cách trò chuyện, em cho biết giờ đây em đã là phó khoa cấp cứu của một bệnh viện tầm cỡ lớn nhất nước ta đóng trên địa bàn Hà nội.Qua một số bạn học phổ thông, em đã có số điện thoại của tôi.



Em ngỏ lời muốn tôi đồng ý đi kiểm tra tổng thể sức khỏe, em giải thích rằng ở độ tuổi của tôi, việc thường xuyên kiểm tra sức khỏe là điều cần thiết .Em cũng muốn tôi hiểu việc làm đó của em đối với tôi như một món quà tặng cô giáo nhân ngày nhà giáo để tỏ lòng biết ơn tôi.Tôi đã đồng ý .Chiều hôm ấy, đúng hẹn, tôi có mặt ở bệnh viện , em đã chờ tôi ở đó và đích thân em dẫn tôi đi đến từng khoa, đến đâu em cũng giới thiệu với mọi người:"Đây là cô giáo đã dạy tôi cách đây 30 năm ."



Các bác sĩ có mặt hôm đó đều nói rằng tôi có một học sinh hiếu nghĩa và thành đạt.



Khi chia tay, em bắt tay tôi và nói:" Cô cho em xin lỗi cô lần nữa, em chính là người học trò nghịch ngợm đã khiến cô phải phiền lòng năm xưa! Cô nhớ giữ gìn sức khỏe".



Tự nhiên nứơc mắt trong tôi cứ trào ra, , đó là những giọt nước mắt của niềm hạnh phúc. Và tôi hiểu thêm rằng: Được đứng trên bục giảng, ngoài trách nhiệm lớn lao là truyền đạt kiến thức cho học sinh, tôi còn có ảnh hưởng lớn đến sự hình thành và phát triển nhân cách cho các em. Tôi cám ơn ba mẹ đã sinh ra tôi, cám ơn cuộc đời đã cho tôi được gắn bó với nghề dạy học 30 năm qua.







Hà nội ngày 15-11-2009



BẠCH DƯƠNG







62 góp ý
0 Trackbacks
Bản in

góp ý

Chào em! Vậy là BD cũng là cô giáo. Nhân ngày 20/11 xin gửi tói cô một lời chào trân trọng và chia sẻ. Đọc bài viết anh hình dung được cô giáo BD hòi đó xinh đẹp lắm. Nếu anh gặp chắc cũng bắt chước Nguyễn Bính "xin được theo cô học vỡ lòng". Chúc em đầu tuần nhiều sức khỏe và niềm vui.



Viết bởi phuongquy — 16 Nov 2009, 17:42



Một câu chuyện thật nghiêm túc và đầy xúc động !Câu chuyện cho ta học thêm chữ NHẪN và chữ HẬU em ạ ! Chúc em mãi mãi nhiều niềm vui niềm hạnh phúc !



Viết bởi DUCTIEN — 16 Nov 2009, 17:51



Câu chuyện của bachduong cũng là một bài học quý về cách ứng xử của một nhà giáo. thật là sâu sắc vô cùng.đúng như các cụ xưa đã dạy : "một điều nhịn là chín điều lành".câu chuyện kết thúc thật có hậu !



Viết bởi Tuấn Phong — 16 Nov 2009, 17:56



Chào Bạch Dương!

Anh đã đọc rất kỹ bài viết này của em, một kỷ niệm thật đẹp của những ngày đầu làm cô giáo, và kỷ niệm đó không chỉ dừng lại ở đó mà kéo dài cho đến ngày nay, hơn ba mươi năm sau.

Câu chuyện thật vui và cả cảm động nữa. Cậu học trò ngày ấy, cô giáo ngày ấy. Rồi cũng cậu học trò ấy của ngày hôm nay, rồi cũng cô giáo Bạch Dương ngày ấy của ngày hôm nay...Tất cả đều đẹp và đáng nhớ, đáng yêu làm sao...

Bài viết này của em rất hay, giá mà em gửi báo Giáo dục Thời đại thì hay quá!

Chính anh đọc mà cũng thấy hồi hộp khi em định làm...công an để "điều tra" thủ phạm bức thư. Nhưng anh đã nghĩ nếu như lúc ấy em không dừng cuộc...điều tra, thì liệu khi tìm ra thủ phạm em sẽ xử lý người học sinh nam ấy thế nào, em sẽ...phạt anh ta thế nào...

Một kỷ niệm rất vui và đáng nhớ của nghề giáo...

Và cách viết của em cũng thật ấn tượng.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, anh chúc em thật vui nhé!



Viết bởi NNC — 16 Nov 2009, 18:02



Một kỷ niệm đẹp phải không em?

Đúng mực ấy là thước đo giá trị của mỗi người em ạ.

Những đù vui tếu táo đôi khi ta nghĩ đó là vô hại, nhưng dư âm của nó sẽ làm ta ray rứt ân hận khi 1 ai đó đâm toạc vào nó bằng bản chất của vấn đề.

Chị hiểu rất rõ vị trí của người thầy trong lòng học sinh, các em đều có những suy nghĩ và đánh giá riêng cho từng người thầy đã qua trong cuộc đời nó e ạ.

Vì chị cũng đã từng là học sinh có những trò dùa hết sức tai hại.

Tròn 30 năm đứng trên bục giảng, chị tin e luôn là người thầy đúng nghĩa.

Giữ gìn sức khỏe em nhé.

Chị vừa đi Campuchia về. Nếu cv ổn, cuối tháng này chị sẽ bay ra HN



Viết bởi phuthuygaodua — 16 Nov 2009, 18:08



Mến chào Bạch Dương.

Trước tiên, cám ơn bạn đã vào thăm trang E.24.

Thứ hai: Cùng là đồng nghiệp nên cho Mạnh Bình gởi lời chúc mừng B.D nhân ngày 20/11 đã gần kề.

Thứ ba: Câu chuyện của B.D nhắc cho tôi nhớ một câu chuyện cũng tương tự: Một hs nam của lớp tôi đã "trót dại" yêu cô giáo dạy tiếng Pháp của mình; và không chỉ gởi một mà những...5 lá thư, thảy vào khe cửa nhà cô. Chỉ khác BD ở chỗ: Cô ấy sợ quá nên đã ... bí mật báo công an! Với vài ngón nghiệp vụ nhỏ, cậu bé đã bị gọi đến phòng Cảnh sát điều tra và bị muỗi cắn một đêm. Báo hại hôm sau tôi phải đến C.A bảo lãnh cho em và gặp cô giáo tiếng Pháp để dàn xếp...

Khổ nỗi: Cậu bé ấy yêu cô giáo thật lòng, nên dù bị kỷ luật (Cảnh cáo vì xúc phạm GV). cậu ấy vẫn ngơ ngác đến cả tháng, và rồi gia đình cậu ấy xin chuyển trường...

Thế đấy! HS yêu cô giáo: Là tội chăng?

Chẳng biết bây giờ cậu ấy sẽ nghĩ gì về ngày 20/11,



Viết bởi Mạnh Bình — 16 Nov 2009, 18:14



Chào bạn! Sắp tới ngày nhà giáo việt Nam rồi phải không? Một kỉ niệm đẹp của cô giáo bạn à. Chúc bạn an vui.



Viết bởi nguyetlinh — 16 Nov 2009, 18:32



Ghé nhà chị lần đầu, đọc câu chuyện chị kể em rất xúc động. Bởi em cũng có một kỷ niệm tương tự nhưng là một câu nói qua điện thoại chị ạ! Em thì cứ không tin đó là học sinh mình đã nói, có lẽ là một người khác thôi!



Hôm sau đến lớp em có nhìn một lượt các học trò của mình, các em có rất nhiều thái độ trước ánh nhìn của cô. Nếu áp đặt, em cũng có thể thấy một khuôn mặt, một cái tên nào đó. Nhưng... em đã gạt đi mọi suy nghĩ và giảng bài một cách bình thường.



Biết đâu 30 năm sau, em cũng có một cuộc hội ngộ mà mình không hề nghĩ tới này chị nhỉ!



Viết bởi Hằng An — 16 Nov 2009, 18:54





Tự nhiên nước mắt trong tôi cứ trào ra, đó là những giọt nước mắt của sự hạnh phúc. Và tôi hiểu thêm rằng: Được đứng trên bục giảng, ngoài trách nhiệm lớn lao là truyền đạt kiến thức cho học sinh, tôi còn có ảnh hưởng lớn đến sự hình thành và phát triển nhân cách cho các em. Tôi cám ơn ba mẹ đã sinh ra tôi, cám ơn cuộc đời đã cho tôi được gắn bó với nghề dạy học 30 năm qua.

-------------

Còn Khải Nguyên khi đọc đến đoạn này cũng nhận thấy khóe mắt cay cay. Đàn ông, nước mắt không nhiều đâu chị, nhưng cũng đủ để nhận ra mình đang xúc động cùng chị và niềm hạnh phúc chỉ có được ở những người thầy, người cô. Thì ra hạnh phúc có sức tỏa lan thật lớn, khiến những ai không cùng là đồng nghiệp, không là người trong cuộc cũng thầm ghen tị.



Xin chúc mừng chị nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 đang đến rất gần!













Viết bởi Khải Nguyên — 16 Nov 2009, 19:03



Chào chị Bạch Dương!

Lần đầu tiên Phù Sa đến nhà chị nghe bài hát nền hay quá. Nhân ngày NGVN sắp tới, PS chúc chị mãi trẻ đẹp, luôn là tấm gương sáng cho HS noi theo!



Viết bởi LÊ THỊ PHÙ SA — 16 Nov 2009, 20:35



Chào chị Bạch Dương!

lần đầu qua nhà chị nghe bài hát nền hay quá.Nhân ngày NGVN sắp tới, em chúc chị luôn tươi trẻ, là tấm gương sáng cho HS noi theo!



Viết bởi LÊ THỊ PHÙ SA — 16 Nov 2009, 20:38



Chúc cô giáo vui và hạnh pgusc với sự nghiệp trồng người!







Viết bởi Hoài Khánh — 16 Nov 2009, 20:41



BD cám ơn anh phươngquy!BD cũng chúc anh có nhiều bài viết mang tính thời sự mà BD rất thích. Chúc anh một tuần với nhiều niêm vui



Viết bởi bachduong57 — 16 Nov 2009, 21:01



Một câu chuyện cảm động vì cách kể chân thành và vì nó được diễn đạt rất thật trong kỷ niệm có thật của Bạch Dương, hoahuyen xin có mấy câu thơ cảm xúc khi nghĩ về những Thày Cô giáo và Cha Mẹ



CÔNG ƠN CHA MẸ THẦY CÔ



Uốn cây từ lúc nẩy mầm non

Rèn chữ o, a... nắn méo tròn

Nhân cách hình thành do giáo dục

Thầy Cô tất cả chỉ vì con



Tri thức mênh mông như biển cả

Lớn khôn thành đạt nhớ ơn thày

Sinh thành dưỡng dục công cha mẹ

Bệ phóng cho con sải cánh bay



Hoahuyen



Viết bởi hoahuyen — 16 Nov 2009, 21:44



Đọc bài này của Bạch Dương tôi nhớ hình như Hoàng Cầm đã có những bài thơ viết về tình yêu với người con gái gọi bằng chị. Ngay trong bài Lá diêu bông cũng đã có nói đến rồi...

Người Học trò nghịch ngợm và vô lễ này ngoài trò trêu cô ra vẫn có một tình yêu nào đó...Chứng tỏ ngày ấy cô giáo rất đẹp lại rất nhân hậu. Và rõ ràng cô đã xử lý tình huống rất tình người và bởi thế mới có sự đáp lại có hậu. Tôi cho rằng đó là một kỷ niệm vui rất tình người chứ không nên coi là "tai nạn nghề nghiệp". Chúc Bạch Dương vui.



Viết bởi Hồ Văn Thiện — 16 Nov 2009, 22:55



MỪNG NGÀY 20-11 = chúc cô giáo vui khỏe - dạy tốt - thơ hay - tràn đầy hạnh phúc







Viết bởi Vũ Miên Thảo — 16 Nov 2009, 23:24



Đọc xong câu chuyện của Bạch Dương thấy lòng thanh thản. Trong cuộc đời này, sự bình yên thường đến khi chúng ta bao dung và độ lượng.

Chợt nhớ đến điều răn của Phật: "Lễ vật lớn nhất của đời người là sự khoan dung"

Phải không em?



Viết bởi truongvankhoa — 17 Nov 2009, 08:48



Em cám ơn anh ĐỨC TIÊN dẫ chia sẻ và đồng cảm với bài viết của em, chúc anh mạnh khỏe, an vui anh nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 09:22



Em cám ơn anh Tuấn Phong!Em cũng đồng ý với quan điểm của anh và của các cụ ngày xưa:"MỘT ĐIỀU NHỊN BẰNG CHÍN ĐIỀU LÀNH".Chúc anh an vui anh nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 09:25



Anh Chiến ơi!Anh quá khen em rồi, em là giáo viên tự nhiên, văn phong kém lắm, nhưng thực lòng kỷ niệm này là kỷ niệm đáng nhớ nhất trong đời của em nên em muốn chia sẻ với mọi người nhân ngày 20-11, và cả với cậu học sinh ấy nữa(em có hỏi ý kiến em học sinh trước khi gửi bài, nó cười và nói"tùy cô", và hôm qua cậu ấy đã đọc rồi anh ạ.Em cám ơn anh đã chia sẻ, chúc anh có nhiều niềm vui trong cuộc sống.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 09:34



Chị Kim Thanh ơi, em biết chị đau mắt mà, chị đã khỏi chưa mà đã đọc bài , lại trả lời em dài thế? Em cám ơn chị nhiều vì những lời chân thành chị đã dành cho em,em mong được gặp và trò chuyện với chị, giá như được gặp cả BÉ nữa thì hạnh phúc quá.An vui chị nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 09:39



BD cám ơn ah MạnhBinhf đã ghé thăm, BD cũng chúc mừng anh nhân ngày 20-11



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 09:50



BD cám ơn anh manhbinh đã đồng cảm và chia sẻ, BD cũng chúc mừng anh nhân ngày 20-11 anh nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 09:53



BD cám ơn NGUYETLINH nhiều lắm, BD cũng chúc bạn nhân ngày 20-11 nhé, chúc bạn hạnh phúc.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 09:55



Gửi Hằng an, chị cám ơn sự chia sẻ của em, cô giáo trẻ bị học trò trêu là chuyện vẫn có, đó chỉ là những tình cảm bồng bột của học trò ở tuổi dậy thì mà em, đừng để ý và hãy tôn trọng nhân cách của các em , chị em mình đã được học TÂM LÝ VÀ GIÁO DỤC HỌC rồi, chúc mừng em nhân ngày 20-11 em nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 10:01



Gửi Khải Nguyên! Chị cảm ơn sự đồng cảm và chia sẻ của em, chị ũng cám ơn lời chúc mừng của em dành cho chị, chúc em an vui em nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 10:05



Chị cám ơn lời chúc của em lethiphsa, chúc em an vui em nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 10:10



Anh Hoài Khánh ơi!BD cám ơn anh nhiều, lần nào ghé thăm anh cũng tặng hoa, BD chúc anh an vui, anh nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 10:12



BD cám ơn anh Hoahuyen đã ghé thăm và để lại bài thơ đầy ý nghĩa tặng các thầy cô nhân ngày 20-11, BD chúc anh an vui, hạnh phúc.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 10:16



Cháu cám ơn chú HỒ VĂN THIỆN đã có lời cảm nhận rất sâu sắc, chú ơi"nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò", đó chỉ là những tình cảm hoặc những trò đùa rất bồng bột của con trẻ mà chú! Cháu thích thơ đường ,vậy mà chú chưa tặng cháu bài nào chú nhỉ?Chúc chú mãi mãi vui chú nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 10:21



Em cám ơn thầy vumienthao đã ghé thăm và có lời chúc mừng em, em cũng chúc mừng thầy nhân ngày 20-11 thầy nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 10:26



@Bạch Dương:

Một kỷ niệm đẹp, một câu chuyện đáng tự hào. Mừng cho BD và chúc cô giáo luôn hạnh phúc với sứ mạng làm người đưa đò của mình.



Viết bởi Nguyên Hùng — 17 Nov 2009, 14:57



Lời một học sinh ngoan ngoãn:



Cô ơi cô!

Bố cháu...yêu cô lắm!

Cô dạy chúng cháu giữ vệ sinh

Cô dạy chúng cháu chăm học hành

Tình tang tang, tang tính tình

Cô dạy chúng cháu yêu hòa bình...



Viết bởi Lê Trường Hưởng — 17 Nov 2009, 15:08



BD cám ơn lời chúc của anh NguyênHung, BD chúc anh mọi sự an lành, anh nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 16:26



Anh letruonghuong thân mến, em cám ơn mấy câu hát đã được anh "sửa sang " lại , anh vui thật đấy, đúng là "lính lái xe Trường sơn".Chúc anh mãi vui và mang lại niềm vui cho mọi người anh nhé.



Viết bởi bachduong57 — 17 Nov 2009, 16:49



Đúng là một kỷ niệm đầu đời của nghề dạy học khó quên Bachduong nhỉ ? Qua câu chuyện trên đây phần nào làm vợi bớt nỗi buồn của P.B.T.T trong bài VUI BUỒN THÁNG...MƯỜI MỘT ƠI !!! mình mới post lên cách đây 01 tuần. Trong đó có sự trăn trở đến day dứt:

" Khuôn vàng thước ngọc " bây giờ biết tìm ở nơi đâu?

Truyền thống " Tôn sư trọng đạo " bao giờ thì hết bị mai một?

Câu chuyện của Bachduong đã nói lên một điều hết sức biện chứng đó là: Thầy nào thì sẽ có trò đó! Chúc mừng Bachduong đã có những người học trò ngoan, hiếu nghĩa - Một sản phẩm của giáo dục được sản sinh ra từ một truyền thống văn hiến ngàn đời không phải ngày một, ngày hai mà có được. Chúc cô giáo Bachduong luôn luôn vui khỏe, hạnh phúc và thành đạt. Thân !



Viết bởi Phạm Bá Thái Tâm — 17 Nov 2009, 17:07



BD ơi ! HT đọc hết bài viết về kỷ niệm trong đời làm GV của BD rồi . HT ngẫm nghĩ thế này BD ạ : cậu học trò đó không hỗn láo tý nào đâu . Cậu đã tìm thấy được thần tượng của mình qua hình ảnh BD và tình cảm phát sinh là lẽ bình thường . Người ta thường nói tình yêu không có ranh giới kia mà .Và mình nghĩ có lẽ hình ảnh về BD sẽ theo mãi cậu ta cho đến cuối đời đấy .Bằng chứng là ... đoạn cuối BD đã nói rồi đó hihi.

Chúc BD ngày 20-11 thật vui nhé



Viết bởi hangthuy — 17 Nov 2009, 19:04







Chúc mừng Bạch Dương ngày 20/11 sắp đến nhé.

Thân mến



Viết bởi sonata — 17 Nov 2009, 23:15



Chào Bạch Dương . Trước khi trở thành cô giáo đứng trên bục giảng , em đã có mười mấy năm ngồi trên ghế ( chắc là hàng ghế đầu vì là con gái ) nhà trường , chắc em chẳng lạ gì hành vi " của lực lượng thứ 3 " chỉ đứng sau Ma , Quỷ ( nhất quỷ nhì ma , thứ ba ... )nên em đã có cách ứng xử phải nói cực kỳ thông minh và nhân hậu . Bây giờ đăt ngược lại vấn đề : Nếu ngày đó em không thắng nổi tự ái cá nhân mà truy đến cùng thủ phạm rồi đưa em đó ra trước " vành móng ngựa " của dư luận , thì chắc gì đến giờ em có một người học trò nhớ đến và chịu ơn suốt đời về cử chỉ nhân ái của em và chắc gì đến giờ đã có một phó khoa tài năng và đúc độ của một bệnh viện đi lên từ một hành vi dại dột của lứa tuổi học trò . Cám ơn Bác Đào Mai - anh bộ đội Cụ Hồ - đã cho đời một người con gái mang trong mình trái tim và phẩm chất người lính : " biết hy sinh nên chẳng nhiều lời "

Cũng nhân ngày nhà giáo Việt Nam ( 20 / 11 ) anh chúc em và gia đình mạnh khỏe , hạnh phúc



Viết bởi lương tử miên — 18 Nov 2009, 08:38



Và mình nghĩ có lẽ hình ảnh về BD sẽ theo mãi cậu ta cho đến cuối đời đấy .Bằng chứng là ... đoạn cuối BD đã nói rồi đó hihi.

Chúc BD ngày 20-11 thật vui nhé



Viết bởi hangthuy — 17 Nov 2009, 19:04



ĐÚNG QUÁ CÒN GÌ NỮA



Viết bởi motnguoiyeutho — 18 Nov 2009, 11:05



Như một truyện ngắn hay. Câu chuyện hi hữu này khiến tôi lại tự khẳng định. Nghề của nhà văn là viết những điều diễn ra trong cuộc sống. Nhà văn chỉ mỗi việc đơn giản là sắp xếp mọi thứ cho xuôi! Chị là người hạnh phúc vì đã tìm thấy hạnh phúc đích thực của nghề! Chúc mừng chị nhân ngày 20 - 11. Khỏe, đẹp mãi và may mắn. Cũng do ngẫu nhiên tôi mới thấy blog này.Và nghĩ, đóng lại, sẽ không tìm được!



Viết bởi Phan Đình Minh — 18 Nov 2009, 17:07



Anh đọc bài viêt này mà thấy cuộc đời ân tình quá.

Chúc em mãi mãi hạnh phúc nhận được từe chính lòng nhân ái mình đã gieo.

Thân mến.



Viết bởi HĐQ — 18 Nov 2009, 18:04



Chúc mừng cô giáo Bạch Dương!





Viết bởi Lê Trường Hưởng — 18 Nov 2009, 20:27



Chào em!

Ngày mai, 20.11 là ngày Nhà giáo Việt Nam, anh qua thăm em, chúc em vui khỏe, thành đạt trong cuộc sống và công tác!

Gửi tới em một bông hoa tươi thắm

và những tình cảm quý mến, chân thành!

Anh vừa đi về hơi mệt, ngủ cả buổi chiều, mưa và lạnh quá em ạ!



Viết bởi nguyenngocchien — 18 Nov 2009, 20:43







Viết bởi phieuvan08 — 19 Nov 2009, 06:09



Chúc mừng BD có một câu học sinh đầy tình nghĩa, nhân hậu, chu đáo với cô, quả không sai khi anh HĐQ nhận xét:

Gieo nhân ái bội thu lòng nhân ái

Biết yêu nghề, nghề ban tặng niềm vui

Hoa quả ngọt bởi quá trình tích nhựa

30 năm vất vả mỉm môi cười



Viết bởi hoahuyen — 19 Nov 2009, 06:28



@ Chào bạn mới !

Ngày NHÀ GIÁO mà bạn mới đồng nghiệp là quí wá .

Một kỷ niệm khó quên- xin chia sẻ mọi Thầy cô

nhân ngày này nhé ! Chúc BD nhiều hạnh phúc .



Viết bởi Miên Trà — 19 Nov 2009, 07:09



Cám ơn Bachduong đã ghé thăm và có lời khích lệ, động viên về bài thơ THẢ. Vậy là P.B.T.T được biết thêm một sở thích, một cái " gu " của BD nữa rồi nhé. Mình cũng vậy, nếu nói là thích, là mê thì mình thích và mê nhất thơ Lục bát. Hiềm một nỗi làm thơ lục bát để gọi là " đọc được " chứ chưa nói là " hay " thì quả là rất khó BD ạ. Nhưng dù sao thì mình vẫn có quyền đòi hỏi ở các nhà thơ chứ phải không BD nhỉ ? Nhân dịp 20/11 xin được gửi đến BD lời chúc sức khỏe, thành đạt và hạnh phúc. Thân mến !



Viết bởi Phạm Bá Thái Tâm — 19 Nov 2009, 11:04



Chúc mừng cô giáo nhân ngày Nhà giáo





Viết bởi Hồ Văn Thiện — 19 Nov 2009, 23:10



Gửi anh Phạm Bá Thái Tâm!BD cám ơn những lời động viên và chia sẻ của anh, BD cũng chúc anh luôn mạnh khỏe, an vui và hạnh phúc.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 09:58



BD chào Hằng Thủy! BD cám ơn bạn đã ghé thăm và chia sẻ với BD, BD chúc bạn luôn tràn đầy sức sống và có nhiều niềm vui trong sự nghiệp trồng người bạn nhé.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:02



BD cám ơn sonata , BD cũng chúc bạn những lời chúc tốt đẹp nhất nhân ngày 20-11, bạn nhé.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:05



Em cám ơn những lời động viên của anh luongtumien rất nhiều,với em chân lý sống là"Một điều nhịn bằn chin điều lành anh ạ", có thể như thế là nhu nhược , nhưng em thích thế.An vui anh nhé.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:13



BD cám ơn sự quan tâm của bạn motnguoiyeutho, chúc bạn luôn an vui.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:14



BD cám ơ anh Phan đình Minh, anh có những lời động viên làm BD xúc động vô cùng. BD chúc anh mạnh khỏe và an vui anh nhé.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:18



Em cám ơn anh HĐQ, em chúc anh có nhiều bài viết hóm hỉnh và rất vui để mỗi khi buồn em vào đọc cho hết buồn anh nhé



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:23



Em cám ơn anh letruonghuong bởi hai câu thơ tặng các thầy cô giáo rất đẹp và ý nghĩa, an vui anh nhé.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:25



Anh Chiến ơi, em xúc động vì những lời chúc chân thành của anh quá, em cũng chúc anh mạnh khỏe và có nhiều bài viết giầu tính hiện thực mà em rất thích.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:28



BDlần đầu được đón bạn PHIÊU VĂN đến thăm, BD cám ơn sự chia sẻ của bạn và chúc bạn có nhiều niềm vui trong cuộc sống.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:32



BD cám ơn bạn MIÊN TRÀ, đã ghé thăm và chia sẻ với BD, chúc bạn những lời chúc tốt đẹp nhất, mong được đón bạn nhiều hơn.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:38



BD chào anh PHẠM BÁ Thái TÂM,e thích thơ lục bát vì em thấy nó rất Việt nữa anh ạ, với lại bài thư của anh dịu dàng và sâu lắng . Chúc anh mạnh khỏe và hạnh phúc.



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:42



Cháu cám ơn lời chúc của chú HỒ VĂN THIỆN , chú nhiệt tình quá, cháu cũng chúc chú luôn mạnh khỏe và có nhiều bài thơ lục bát với thơ Đường nữa chú nhé, cháu thích đọc thơ của chú .



Viết bởi bachduong57 — 20 Nov 2009, 10:46

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét