Đi học Trường Quân Chính Quân Khu 3
Năm 1946, tôi được lệnh đi học khoá 2 Trường Quân Chính Bạch Đằng của khu 3 ở thị xã Quảng Yên. Tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì, vào Vệ Quốc Đoàn đã gần một năm, tôi chưa được học một Trường, Lớp quân sự nào, chẳng qua thấy tôi có vẻ nhanh nhẹn một tí, anh em trong tiểu đội bầu luôn làm tiểu đội trưởng rồi cứ nghiễm nhiên tiểu đội trưởng mãi. Nhưng có lẽ lo nhiều hơn, nhất là sau khi nghe nhiều ý kiến khác nhau về đi học Trường Quân Chính Khu. Người thì bảo "Tốt!", người khác lại "Nhiều môn học lắm, rất mệt lính!" hoặc "Chuẩn bị nhé, kỉ luật sắt ra trò" v.v...
Nhưng rồi tôi cũng đến Trường sớm một ngày trước khi khai mạc. Đối với tôi, ở một tỉnh lẻ xưa nay, quen nhìn cái trại nhỏ của một đại đội "lính tập", nay nhìn Trường với những dẫy nhà 2 tầng, 1 tầng xen lẫn, chạy dài dưới những rặng cây cao xanh tốt, tôi thấy Nhà Trường ở đây thật to tát. Tôi nghĩ: "Trường Quân Chính của Khu kia mà!".
Trình giấy tờ ở Phòng Thường Trực xong, tôi đi theo một nhân viên đến chỗ ở của học viên. Đang đi giữa sân, mải nhìn xung quanh, tôi bỗng giật mình vì một tiếng hỏi từ tốn nhưng rất oai (tôi nghĩ thế):
- - Đồng chí này mới đến phỏng?
Một cán bộ cao lớn, mặt lạnh, da ngăm ngăm đen, mặc quần áo sơ mi mầu gụ, dài tay, đi đôi "ghệt" cao tới đầu gối, đánh si bóng lộn. Tôi thấy sờ sợ mặc dù khi ấy theo phản xạ tự nhiên, đồng chí nhân viên chưa kịp trả lời, tôi đã vội giật chân đứng nghiêm hất mặt lên chào và được ông gật đầu chào lại.
- - Báo cáo đồng chí Quản Trị Trưởng, đồng chí học viên đây vừa tới.
- - Về trung đội nào?
- - Thưa, trung đội 3. Không rõ giờ này đồng chí trung đội trưởng trung đội 3 có ở trung đội không?
- - Có đấy, vừa dẫn quân đi lao động về...
Chúng tôi lên tầng 2, tìm đến trung đội. Tôi hỏi đồng chí nhân viên:
- - Đồng chí vừa rồi tên gì vậy?
- - Đồng chí Quản Trị Trưởng phải không? Tên là Hùng. Cán bộ, nhân viên ở trường thường gọi là "ông Hùng hét".
- - Sao lại gọi thế?
- - Đồng chí ấy nghiêm lắm. Vừa rồi đồng chí ấy đi kiểm tra trật tự vệ sinh đấy. Người trong Ban Quản Trị chúng tôi làm sai cái gì thì dễ bị "cụ" hét lắm.
- - Thế "cụ" có "hét" học viên không?
- - Tất nhiên là có, nếu học viên nào vi phạm kỉ luật...
Tôi cảm thấy hoảng, nhưng rất may suốt 3 tháng sau đó, tôi không bị "cụ" hét lần nào.
Nhận chỗ nghỉ và tắm giặt xong, tôi nằm nghe chuyện của các học viên cùng trung đội. Té ra có nhiều người đã đến trường từ ba, bốn ngày trước và đã tham gia làm vệ sinh doanh trại trước ngày Khai Giảng Khoá Học. Sự lo ngại của tôi tăng thêm khi biết trong số họ có nhiều người là cán bộ trung đội, đại đội, có học lực cao, nhất là số học viên quê ở Hải Phòng.
Lễ Khai Giảng Khoá Học thật long trọng, có cả Đại Diện Bộ Chỉ Huy Khu 3 tới dự. Đứng trong hàng, tôi thấy đồng chí Quản Trị Trưởng nghiêm chỉnh như tôi gặp hôm trước, có thêm khẩu súng "pạc hoọc" đựng trong chiếc bao da to tướng đánh si bóng lộn với chiếc dây da đỡ súng đeo chéo một bên vai. Đồng chí đứng trước hàng quân hô "Nghiêm!" rõ to rồi giữ súng bên hông vừa chạy tới trước mặt Ban Giám Đốc Trường và quan khách báo cáo mời ra Làm Lễ Khai Giảng Khoá Học.
Chúng tôi bước vào học tập. Quả là vất vả, vì giờ nào tiết nấy, tôi luôn luôn vội nhưng rất phấn khởi. Dần dần tôi thấy mến các đồng chí cán bộ, nhân viên của Trường, rất phục đồng chí Chính Uỷ khi nghe kể đồng chí đã hoạt động cách mạng trước tháng 8-1945 nhiều năm; rất mến đồng chí Giám Đốc hiền từ, nói chuyện với chúng tôi vẫn xưng hô "Đồng chí" nhưng thân mật tình cảm như cha nói với con. Hình như tất cả học viên đều có cảm tình với đồng chí Phó Giám Đốc trong giờ Thể Dục Thể Thao cũng như trong các tiết đồng chí được phân công giảng dậy; thích động tác thể dục mềm mại đẹp mắt và phục sự hiểu biết của đồng chí về quân sự. Tôi còn nhớ đồng chí giáo viên giảng cho chúng tôi về Tình Báo Quân Sự rất hay. Nghe kể lại tôi mới biết ông đã học ở Trường Quân Sự Hoàng Phố của Tưởng Giới Thạch; là người của ta hoạt động trong tổ chức tình báo "Lam Y"... Đặc biệt có một giáo viên dậy chúng tôi đánh kiếm Nhật. Đồng chí là người "Việt Nam mới", lấy tên Việt Nam là Tâm. Những khẩu lệnh của đồng chí như còn vang mãi: "Thu Thê!" (thủ thế), "Dư bi khiêm!" (dự bị kiếm), "Chem!" (chém). Đầu năm nay (1994), nghe đồng chí nguyên Chính Uỷ Nhà Trường nói chuyện, tôi mới biết đồng chí Tâm đã hy sinh khi bảo vệ phía sau đội hình đơn vị vượt qua sông rút khỏi thành phố Hải Phòng.
Nhưng chúng tôi không được học trọn khoá. Giặc Pháp gây hấn, đánh chiếm Hải Phòng. Mới học được ba tháng, khoá học được lệnh tạm dừng; Nhà Trường chuyển về sẵn sàng chiến đấu ở một khu vực cách thị xã Quảng Yên 7km. Học viên chúng tôi ở nhà dân, hàng ngày bố trí cảnh giới, chuẩn bị đánh tầu chiến địch ở một làng ven biển cách ngã ba Dôộc 2km; làm công tác dân vận và còn có thể ôn lại bài vở. Tôi rất cảm động khi Phái Đoàn Nhà Trường do Giám Đốc dẫn đầu (khoảng chục người) xuất hiện, đi thăm sức khoẻ học viên, kiểm tra công tác chuẩn bị chiến đấu và chỉ thị cho Ban Cung Cấp tìm cách cải thiện ăn uống của học viên.
Thế rồi một đêm tối trời, chúng tôi hành quân trở lại Trường. Khoá 2 được lệnh giải tán để học viên trở lại đơn vị tham gia Kháng Chiến. Hải Phòng đang đánh nhau to. Tôi về đơn vị cũ. Sau đó, cả nước ta bước vào cuộc Kháng Chiến Chống Pháp, Nhà Trường chuyển địa điểm và từ đó, tôi xa dần Khu 3, ít được nghe tin tức về trường cũ.
48 năm đã qua. Một số cán bộ, giáo viên đã vắng. Học viên Khoá 2 Trường Quân Chính Bạch Đằng năm ấy cũng có người nằm lại chiến trường. Thị xã Quảng yên được xây dựng lớn hơn. Quân Chính Quân Khu giờ đã là một Trường Chính Quy, so với "Bạch Đằng" khoá 2, đã khác một trời một vực. Đối với tôi, hình ảnh của ngày đầu tôi ngơ ngác nhập trường vẫn là những kỉ niệm đẹp và sẽ còn trong tôi mãi. Tôi nghĩ đến câu nói của một danh nhân nào không nhớ rõ: "... Cảnh vật dẫu đổi thay nhưng tình người không bao giờ thay đổi...". Xin gửi theo đây những tình cảm chân thành của một học viên Khoá 2 Trường Quân Chính Bạch Đằng năm trước. Giờ đây, môi khi gió heo may sắp sửa trở về, nghĩ đến Trường xưa, tôi không khỏi bâng khuâng, tưởng đâu mình đang sống dưới mái trường... trong cõi nhớ.
Tháng 10 - 1994:
ĐÀO MAI
Người gửi bài:BẠCH DƯƠNG (con gái tác giả)
Viết bởi bachduong57 — 27 Oct 2009, 23:05
Viết bởi hoahuyen — 27 Oct 2009, 23:14
Viết bởi DUCTIEN — 28 Oct 2009, 05:15
Chúc 2 mẹ con luôn vui vẻ nhé
Viết bởi hangthuy — 28 Oct 2009, 07:57
Quả đúng là bác không những làm thơ hay mà viết văn xuôi, tuy chỉ là những dòng nhật ký thôi, nhưng cũng rất ấn tượng. Một dòng văn mộc mạc, dung dị nhưng tình cảm với những kỷ niệm thân thương của một thời trai trẻ.
Em thật tự hào vì có một người cha đã cống hiến cả cuộc đời cho cách mạng, nhưng rất đỗi thương con...
Lẽ ra mấy dòng trăng trối của bác em phải đưa lên đầu bài viết cho trang trọng hơn.
Mấy tấm hình em và con gái đẹp thật đấy. Cả hai mẹ con đều xinh xắn, duyên dáng, dễ thương...
Viết bởi nguyenngocchien — 28 Oct 2009, 08:20
BD à, nhìn ảnh hai mẹ con em, nếu như không có chú thích có lẽ chảng ai bảo là hai mẹ con cả, bởi vì trông em còn trẻ quá, chỉ như hai chị em thôi.
Viết bởi Tuấn Phong — 28 Oct 2009, 09:16
Viết bởi bachduong57 — 28 Oct 2009, 10:16
Viết bởi bachduong57 — 28 Oct 2009, 10:24
Viết bởi bachduong57 — 28 Oct 2009, 10:43
Viết bởi bachduong57 — 28 Oct 2009, 10:49
Viết bởi bachduong57 — 28 Oct 2009, 10:54
Dáng to cao trông hơi ngố như tàu ?
"Nóng" hơn lửa nói và làm thẳng thắn
Đàn bà con gái trắng phau phau
Có phải vậy không BD ơi!?
Viết bởi hoahuyen — 28 Oct 2009, 14:36
Viết bởi bacchduong57 — 29 Oct 2009, 11:31
Viết bởi sen — 06 Jul 2010, 17:02
Mái trường xưa
Ai về đường ấy ai ơi,
Dừng chân giây phút cho tôi theo cùng.
Sông xưa đâu bến phà rừng?
Tìm thăm trường cũ, Yên hưng lối nào?
Đường dài nghe gió lao xao:
"Trách người hờ hững đã bao năm tròn"
Nước trôi vẫn nhớ về nguồn,
Xa xôi còn đọng nỗi buồn chia tay...
Quên sao nghĩa nặng - tình dài,
Quên sao mái ấm những ngày ra đi.
Sau lưng biển gọi thầm thì,
Bạch Đằng sóng dậy người đi nao lòng.
Xa trường ai có nhớ không?
Hẹn ngày kháng chiến thành công lại gần.
Thế rồi mấy chục mùa xuân
Người đi mê mải hành quân không ngừng.
Quản gì nắng lửa - mưa giông,
Giật mình, tóc đã hoa râm mái đầu.
Lần tìm sân trước, vườn sau
Mái trường năm ấy ở đâu chốn này?
Dãy nhà ẩn dưới hàng cây,
Quân ca còn vọng những ngày năm xưa...
Thao trường biết mấy nắng mưa,
Đâu đây vẳng tiếng gươm khua đỉnh đồi.
Người đi đứng lặng bồi hồi,
Nhặt khoan tiếng sáo lưng trời vi vu...
Dừng chân dưới mái trường xưa,
Chim về tổ cũ trông chờ bấy nay.
Công cha - Nghĩa mẹ - Ơn thầy!
Nghìn năm ghi tạc dạ này không quên...
Viết tại Hà nội năm 1994
Tác giả Đào Mai (Đã mất năm 2008)
Viết bởi bachduong57 — 06 Jul 2010, 19:49
Viết bởi bui thi hien — 20 Jul 2010, 07:47
Viết bởi bui thi hien — 20 Jul 2010,
-------------
Cảm ơn bạn đã đọc và gửi lại lời động viên. Chúc bạn một ngày mới an lành.
Viết bởi tran thi oanh — 29 Jul 2010, 11:10
Viết bởi Nhattit — 30 Jul 2010, 20:33
NHỚ MÙA XUÂN ẤY
Xuân về , một thoáng bâng khuâng
Chạnh lòng nhớ tuổi thanh xuân thuở nào.
Đường dài muôn dặm gian lao
Có mùa xuân đã đi vào trong tôi.
Đắng cay thôi lại ngọt bùi,
Nhớ mùa xuân ấy, người ơi! Nhớ người...
Nhớ về một thuở xa xôi,
Giữa lòng Việt bắc bồi hồi đón xuân.
Rừng mơ hoa nở trắng ngần
Bến xuân ai đứng tần ngần trông mưa...
Tân cương tươi thắm sắc cờ,
Quân reo đỉnh núi , gươm khua cuối rừng.
Sương khuya, ánh đuốc bập bùng
Sông Công, núi Guộc...tưng bừng hội quân.
Người về muôn nẻo đường xuân
Đồi xanh có giữ dấu chân ven rừng?
Qua sông cô gái ngập ngừng
Mời anh lính trẻ vui cùng hội xuân...
"Đường dài còn lắm gian truân
Mừng xuân , hẹn với cố nhân ngày về".
(Ra đi nhớ mãi câu thề:
"Nước non hết giặc mới về quê hương"!
Thanh bình gió lộng muôn phương
Ngày về "chín nhớ mười thương" vẫn chờ...)
Xuân ơi xuân đến bao giờ?
Lòng sao vẫn nhớ xuân xưa lên đường.
Dẫu còn trăm mối tơ vương,
Dẫu hồn chưa cạn tình thương buổi đầu,
Vui xuân hương sắc muôn mầu,
Vui xuân, ly rượu chúc câu tốt lành!
Ai say sưa chốn thị thành,
Thì ta ân nghĩa quê mình đẹp hơn.
Ai kia quên nghĩa cội nguồn,
Tình xưa ta vẫn vuông tròn thủy chung.
Núi kia vẫn ngát hương rừng,
Sông sâu kia vẫn dòng trong nhớ người...
Xuân về , vui nhé xuân ơi!
Đôi dòng tâm tưởng tặng người năm xưa...
Tác giả: ĐÀO MAI (Đã mất năm 2008 )
Người gửi bài : Bạch Dương- Con gái của tác giả
Viết bởi bachduong57 — 31 Jul 2010, 13:11
Viết bởi Nhattit — 30 Jul 2010, 20:33
-------------
Cháu cứ mang đi dự thi nhưng có điều để tỏ lòng tôn trọng ông nhà bác thì cháu đừng sửa nhé. Vì ông mất rồi. Ông mà còn sống ông sẽ vui lắm đấy. Cảm ơn cháu đã ghé đọc thơ của ông. Bác là con gái của ông mà.
Viết bởi bachduong57 — 31 Jul 2010, 13:15
Viết bởi Vũ Thanh Lan — 04 Aug 2010, 09:57
Viết bởi Vũ Thanh Lan — 04 Aug 2010, 09:57
------------
Chị cảm ơn em đã ghé thăm và gửi lại lời chia sẻ. Ba chị mà còn sống, được đọc những lừi động viên này cụ sẽ vui lắm đấy. Chúc em khỏe và an vui nhé.
chj co the tim giup e mot vai bai van hoac tho noi ve con nguoi va vung dat quan khu 3 duoc ko? E dang can gap de viet bai gui ve cuoc thi tim hieu quan khu 3.
Rat mong nhan duoc su giup do cua chj
Viết bởi Quang Huy — 04 Aug 2010, 20:59
Viết bởi congacon — 05 Aug 2010, 23:02
chj co the tim giup e mot vai bai van hoac tho noi ve con nguoi va vung dat quan khu 3 duoc ko? E dang can gap de viet bai gui ve cuoc thi tim hieu quan khu 3.
Rat mong nhan duoc su giup do cua chj
Viết bởi Quang Huy — 04 Aug 2010, 20:59
----------
Hôm qua chị reply cho em nhầm ở bài "Dở người". Hu, hu. Em vào đường linh:http://quangnv.vnweblogs.com và tìm anh ấy viết nhiều về Thái nguyên( chị không rõ có thuộc quân khu 3 không). Cảm ơn em đã ghé đọc trang chị nhé.
Viết bởi congacon — 05 Aug 2010, 23:02
--------------
Em có thể sử dụng vào những việc hữu ích. Chị cảm ơn em đã ghé đọc. Hương hồn Ba chị vui lắm đấy.
Viết bởi tường duy — 07 Aug 2010, 17:13
chi ơi, em rất thích bài thơ của bác chị, vậy nên em có thể xin phép chị được chép bài thơ của bác chị vào bài dự thi tim hiểu về quân khu 3 được không ah?
chị đồng ýa nhé! Em cảm ơn chị rất nhiều
Viết bởi Phương Thảo — 15 Aug 2010, 16:33
Viết bởi Vũ Văn Hiếu — 15 Aug 2010, 20:07
chi ơi, em rất thích bài thơ của bác chị, vậy nên em có thể xin phép chị được chép bài thơ của bác chị vào bài dự thi tim hiểu về quân khu 3 được không ah?
chị đồng ý nhé! Em cảm ơn chị rất nhiều
Viết bởi Phương Thảo — 15 Aug 2010, 16:33
--------------
Em ! Chị đồng ý, nhưng sao nhiều người lấy bài này dự thi thế, liệu ban giám khảo có làm phiền cho em không nhỉ?
Viết bởi bachduong57 — 16 Aug 2010, 06:50
Viết bởi Vũ Văn Hiếu — 15 Aug 2010, 20:07
---------
Cháu!
Bác đồng ý, miễn là cháu không gặp điều gì không vui. Cảm ơn lời chúc của cháu nhé. Chúc cháu may mắn trong cuộc sống.
Viết bởi bachduong57 — 16 Aug 2010, 06:53