Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

TRÁI DUYÊN

Em lại về đây, một sớm mai
Trở về chốn cũ, nhớ thương ai ?
Em đi, hình bóng người năm ấy
Đôi mắt nhung huyền, suối tóc mây...

Em lại về đây, đến với anh,
Dưới trời mây bạc, bến sông xanh
Con đò năm trước đưa em đó,
Xác pháo còn vương lối cổng thành...

Em lại về đây, giữa chốn này
Đầy vườn hoa bưởi ngát hương say,
Xôn xao xóm nhỏ lời ai nhỉ
"Hạnh Phúc nào chẳng nếm chua cay..."

Em hỡi, ai người tin số mệnh
Thương mãi người đi lỡ nhịp cầu.
Riêng anh, có phải duyên trời định ?
Em về, lại chẳng sống bên nhau .

                          Tác giả:ĐÀO MAI

                          Người gửi bài : Bạch Dương

góp ý

  1. Chị bachduong oi! Cám ơn một bài thơ hay, nhiều cảm xúc chân thành quá
    Viết bởi motnguoixaxu — 07 Oct 2009, 13:56
  2. BD cám ơn motnguoixaxu!Mình thích nhất câu"Hạnh phúc nào chẳng nếm chua cay"...
    Viết bởi bachduong57 — 07 Oct 2009, 18:23
  3. Không duyên thì sự trở về cũng chẳng thể gần nhau. Vào chia sẻ. Chúc an lành
    Viết bởi vn — 07 Oct 2009, 20:56
  4. Chào bạn! Thơ của bạn thật chua xót. Không duyên buồn lắm bạn ơi. Chia sẻcùng bạn. Chúc bạn an vui.
    Viết bởi nguyetlinh — 08 Oct 2009, 05:21

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét