Thứ Tư, 30 tháng 3, 2011

Bệnh nói nhiều của chị em phụ nữ

Một cuộc điều tra xã hội học ở Trung Quốc cho 1027 người đàn ông với câu hỏi:'Vợ anh có thói xấu gì khó chịu nhất ?" Kết quả là 92% đàn ông chorằng "nói nhiều " là điều khó chịu nhất ở vợ mình.




Người ta kể rằng có một người đàn ông bị đi tù 6 tháng vì tội đánh vợ. Sau khi mãn hạn được tha về đoàn tụ với gia đình mới có một tuần lễ, anh ta lại khăn gói đến xin ban quản lý nhà tù cho được tiếp tục cải tạo đến hết đời. Hỏi vì sao anh không thích ở nhà mà lại muốn vào tù? Anh ta thú thật rằng, tuy ở trong tù chẳng sung sướng gì nhưng còn hơn ở nhà, vì không bị vợ đay nghiến suốt ngày đêm!



Một cuộc điều tra xã hội học ở Trung Quốc với 1027 người đàn ông với câu hỏi :"Vợ anh có thói xấu gì khó chịu nhất?". Kết quả là 92% đàn ông trả lời, khó chịu nhất là tính"nói nhiều". Thì ra ai cũng sợ cái tính nói dai của các bà vợ. Nỗi sợ này có nguồn gốc sâu xa từ hồi nhỏ anh ta đã bị mẹ mắng mỏ nhiều quá. Đàn ông lẩn tránh các "lời khuyên" của vợ cũng giống như khi còn bé họ lẩn tránh lời giáo huấn của mẹ. Hoá ra, "phái mạnh" rất hay bị "phái yếu" rầy la. Lúc bé thì mẹ mắng. Lớn lên một tí bị chị mắng. Lớn tí nữa, bị bạn gái chê trách. Lấy vợ, bị vợ đay nghiến. Về gìa cũng chưa yên. Có cụ ông tiễn cụ bà về nơi an nghỉ cuối cùng tưởng là thoát nạn, ai ngờ cụ lại phàn nàn rằng con gái bây giờ cũng lắm điều chẳng kém gì mẹ nó! Có phải sự tấn công của "phái đẹp" làm giảm uy thế người đàn ông trong gia đình nên anh ta cảm thấy khó chịu? Thực ra không phải thế! Nếu có một cái máy ghi âm để ghi tất cả những "lời khuyên" của vợ rồi một lúc nào đó mở ra nghe lại, người ta sẽ dễ dàng nhận ra, ít nhất phải có đến 95% những "lời khuyên" đó là ... giống nhau! Thì ra, hầu hết những "bài ca cải lương" của các bà vợ không phải là những sáng tác mới mà hầu hết được hát đi hát lại dù không ai yêu cầu! Bởi vì đàn ông đã biết quá rõ! Thậm chí thuộc lòng! Nhưng đàn ông hãy thử nhìn lại mình một cách nghiêm khắc xem! Liệu những lời nhắc nhở muôn thủa như thế có thừa không? Hay bản thân họ cũng đầy những lỗi lầm cần phải để các bà vợ liên tục rót vào tai những lời răn bảo? Tiếc rằng khi các nhà nghiên cứu về đời sống gia đình hiện đại kiên nhẫn ngồi nghe hàng núi băng ghi âm mà họ đã ghi được từ miệng nhiều bà vợ khác nhau, mới thấy một thực tế đau buồn là : Khó mà có ông chồng nào thoát khỏi bị vợ chì chiết! Người làm việc trí óc thì bị vợ la rầy về tội đóng một cái đinh không nên hồn. Người khéo léo chân tay làm việc gì cũng giỏi lại bị chê là viết một cái đơn xin cho con nghỉ học cũng không viết nổi. Người giỏi cả việc chân tay lẫn việc trí óc lại bị "tra tấn" vì tội quanh năm ngày tháng không bao giờ biết mua đôi vé đưa vợ đi xem một bộ phim ...

Bây giờ ta hãy "đi ngược dòng lịch sử" xem khi mới quen hơi bén tiếng nhau, phụ nữ có thói quen đay nghiến người yêu không? May thay, khi đó họ lại không có thói quen đó! Nếu khi mới yêu nhau, đàn ông đã bị "tra tấn" như thế thì có lẽ số cuộc hôn nhân phải giảm đi ít nhất là 90%. Vậy khi mới yêu nhau, phụ nữ cư xử với đàn ông thế nào? Thường lúc đó họ khen không ngớt lời. Nào là "Anh giỏi quá!", "Anh tài quá!", "Anh thông minh quá!". Là vì lúc đó người đàn ông được bao phủ trong ánh hào quang rực rỡ của tình yêu. Nhất cử nhất động của anh ta đều đáng yêu hết! Thì ra mọi chuyện chỉ bắt đầu từ khi họ kết hôn!



Bây giờ chúng ta hãy thử nghe cuốn băng ghi âm xem một cuộc "ca nhạc gia đình" đã diễn ra như thế nào? May mắn là hôm ấy bữa cơm tối diễn ra vui vẻ. Ăn xong, người vợ nhẹ nhàng bảo chồng: "Bữa nay, anh rửa bát đi!". Chồng vừa nhìn vào cái ti-vi vừa trả lời là: "Được rồi, cứ để đấy!". Lúc đó trên ti-vi đang phát bản tin tóm tắt về các trận bóng đá trong tuần. Nhưng sau câu nói đó, anh ta vẫn ngồi nguyên vì theo anh ta, nửa giờ nữa rửa bát cũng chưa chết ai! Song, đa số phụ nữ lại không chấp nhận điều đó. Họ muốn chồng phải làm ngay. Nếu không sẽ xảy ra một trong hai tình huống. Một là chị ta nhắc lại bằng giọng nữ cao: 'Anh có rửa bát không thì bảo?". Hai là chị ta lẳng lặng bưng mân bát đi rửa. Có phải người vợ xử sự theo cách thứ hai là những người hiền lành, khéo chiều chồng không? Xin thưa, nếu các bạn nghĩ thế là lầm to. Đó chính là cách "đay nghiến không lời".mà xét về mặt nào đấy nó còn "khủng khiếp" hơn cả đay nghiến bằng lời. Vì kèm theo cử chỉ ấy thường là một bộ mặt "hình sự" mà những người đàn ông yếu bóng vía có thể chỉ nhìn thấy đã bị chấn thương tâm lý đến mức cả buổi tối hôm ấy và có thể cả đêm hôm ấy hoặc kéo dài đến tận sáng hôm sau, anh ta sẽ cảm thấy mình đúng là một tên tội phạm. Bộ mặt ấy sẽ tiêu diệt hết cả mọi thú vui của anh ta ở trên đời, ít ra là trong ngày hôm đó.

Rõ ràng đay nghiến bằng lời hay không bằng lời là thứ vũ khí mà các bà vợ làm đàn ông kinh hãi nhất. Không ít cuộc ly hôn đã là hậu quả trực tiếp hay gián tiếp của những cuộc "tra tấn " triền miên này. Thậm chí có những đàn ông không kịp ly hôn, cứ lẳng lặng ra đi không trở về nữa.



Công bằng mà nói, cũng phải thừa nhận rằng, đàn bà cũng chẳng thích lắm điều nhưng vì đa số việc trong nhà vẫn rơi vào tay phụ nữ mà những việc đó thì không mấy khi được vừa lòng do vô số những sơ xuất của chồng, con. Vì vậy phụ nữ không nói cũng không được. Tuy nhiên các nhà tâm lý học gia đình đưa ra giải pháp là, những người phụ nữ khôn ngoan nói cái gì chỉ nên nói một lần thôi. Nếu người chồng đã chấp nhận là được, còn xử lý việc đó như thế nào hãy cho anh ta một "khoảng trời riêng" muốn làm lúc nào hay cách nào tuỳ ý. Nếu điều đó không theo ý mình thì người vợ khôn ngoan cũng không nói đi nói lại và cũng không làm thay anh ta. Bởi vì, cũng theo các chuyên gia về gia đình thì không có gì hoang tưởng hơn là chỉ dùng lời nói mà một người phụ nữ có thể cải tạo được chồng mình thành một người khác. Đã trót lấy người đàn ông thế nào hãy chấp nhận đến 95% như anh ta vốn có ! Nếu có được "mảnh đất 5%" còn lại để có thể trồng trọt theo ý mình đã là may lắm rồi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét